Cốt lõi của giáo lý mà Đức Phật thuyết giảng pháp suốt 49 năm không hướng đến mục đích nào khác, mà chỉ nhằm thể hiện tâm giác ngộ, duy tâm pháp. Đức Phật không nói đến những bí ẩn xa vời ngoài thân tâm mỗi người, mà chỉ dạy và chứng minh những năng lực giác ngộ, tình thương, lòng từ bi và trí tuệ sẵn có cho chúng ta. Vì vậy, để đạt được hạnh phúc đích thực, hay lòng từ bi và tình yêu thương, Đức Phật đã phải dạy theo những cách khác nhau, và được chia ra làm 3 cấp bậc.
1. Cấp bậc thứ nhất trong Pháp tu Quan Âm: nhận biết về khổ
Ở cấp độ đầu tiên, mọi người nên thực hành phát triển tình yêu của trí tuệ. Nói cách khác, sự giác ngộ phải được trải nghiệm thông qua nhận thức về sự đau khổ của thân, tâm và đối tượng.
Bởi vì mọi khoảnh khắc của cuộc sống, mọi khoảnh khắc, cơ thể và tâm trí của chúng ta đều là phù du. Bởi vì chúng là phù du, chúng thay đổi theo từng thời điểm, tâm trí của chúng ta thay đổi, và cảnh trong cuộc sống của chúng ta cũng thay đổi theo từng thời điểm. Điều này dẫn đến thất vọng, tuyệt vọng và đau khổ sau đó.
2. Cấp bậc thứ hai trong Pháp tu Quan Âm: nguyên nhân của khổ
Chúng ta cần hiểu những nguồn gốc của đau khổ này đến từ đâu. Tại sao chúng ta phải chịu đựng quá nhiều sự diệt vong khác nhau, rất nhiều ngã rẽ khác nhau? Lý do là chúng ta hiểu sai trái tim thật sự và tiềm năng của những phẩm chất bên trong chúng ta được gọi là tình yêu, lòng trắc ẩn và lòng trắc ẩn. Nhưng chúng ta không hiểu điều này. Vì sự hiểu lầm này, chúng ta để cho tham, sân, si hướng dẫn và ảnh hưởng đến chúng ta và tạo nghiệp.
Có một sơ đồ giải thích trong bảng luân hồi. Tâm của chúng ta, là trục trung tâm, không có hình dạng nhưng tạo ra các hành động và hiện tượng trên sáu nẻo luân hồi. Cơ thể và ngôn ngữ bắt nguồn từ sự hiểu lầm tạo ra nghiệp tốt và xấu.
Sau khi trải qua nghiệp tốt và xấu, bạn vẫn trôi lăn trong sáu con đường là thần, địa ngục, súc sinh, thần linh, con người và vòng luân hồi của Atura. Tất cả những cảnh đời này chỉ là phần thưởng của sự sống và cái chết, tất cả đều bắt nguồn từ tham, sân, si. Đây là điểm căn bản thứ hai mà người Phật tử phải hiểu rõ.
3. Cấp bậc thứ ba trong Pháp tu Quan Âm: rèn luyện Thân – Khẩu – Ý
Điều thứ ba chúng ta phải hiểu là những gì chúng ta nhận được khi thoát khỏi đau khổ và nguyên nhân của nó, đó là hạnh phúc thực sự, còn được gọi là tình yêu, trí tuệ giác ngộ. Biết rằng mục tiêu là tìm kiếm hạnh phúc đích thực, phát triển trọn vẹn bên trong con người mình tình yêu thương, lòng từ bi và năng lực chân chính, vậy nên tu theo Phật Pháp và như lời Phật dạy, thông qua việc rèn luyện thân – khẩu – ý.
Trong Đạo Phật, đó được gọi là Tứ Diệu Đế, gồm: Khổ, Tập, Diệt, Đạo. Đế có nghĩa là trí tuệ – chân lý.
– Khổ đế: chân lý thấy rõ sự khổ.
– Tập đế: chân lý thấy rõ nguyên nhân của khổ.
– Diệt đế: cảnh giới hạnh phúc, được giải thoát giác ngộ.
– Đạo đế: cách thức chứng đạt giác ngộ.
Vì vậy, bước đầu tiên là thoát khỏi mọi nguyên nhân của đau khổ. Sau đó, khi chúng ta loại bỏ nguyên nhân của đau khổ, cuộc sống là vô thường, vô thường và có thể thay đổi, nhưng trong sự thay đổi đó có hạnh phúc lâu dài và bản tính phật mà chúng ta có thể hiển lộ. Đó là điều quý giá nhất của cuộc đời này.
Thứ hai là trong cuộc sống này chúng ta cần phải vun đắp nguyên nhân của hạnh phúc và tác dụng của hạnh phúc trong từng khoảnh khắc tưởng chừng như không thể hiểu nổi, chúng ta cần phải nuôi dưỡng. Nói cách khác, đó là thực hành phát triển các phẩm chất của tình yêu, lòng từ bi và sự giác ngộ dựa trên trí tuệ về tính không.
Cấp độ này của Phật giáo được gọi là Phật giáo Đại thừa. Và một khi chúng ta hiểu được nguyên nhân gây ra đau khổ của mình, chúng ta phải nhanh chóng và không chậm trễ tìm cách loại bỏ những chướng ngại và đạt được trí tuệ và giác ngộ đầy đủ. Một mức trung bình hoặc mức độ thực hành Kim Cương thừa thành thạo.
Tham khảo tranh Thangka các vị Phật tại đây.